Câu chuyện - Dự án Làm Thay Đổi Cuộc Sống  > 


"Em có biết người viết thư cho em suốt 5 năm đang ở gần đây không?", Trương Thị Thà bất ngờ khi nghe anh bạn cùng lớp ngượng ngùng nói. Tình yêu của hai con người khuyết tật ấy được 'dệt' bằng hàng trăm lá thư. Người đàn ông còi cọc có tấm lưng gập xuống mệt mỏi ngồi nghỉ sau một chặng đường dài. Nước da rám nắng, đôi mắt to, anh cười hạnh phúc khi hai cô con gái thi nhau ngồi vào lòng. Thấy vậy, người vợ chân thấp chân cao cũng đến bên vui đùa với ba bố con. Căn nhà chừng 30 m2 của vợ chồng anh Xuân, chị Thà luôn đầy ắp tiếng cười...


Theo kế hoạch, sáng nay (4-11), nhiều cặp tình nhân cùng đổ về vùng núi xa xôi, hẻo lánh ở thành phố Trùng Khánh để viết tiếp đoạn cuối cho “chuyện tình đẹp nhất thế kỷ” tại Trung Quốc: một chàng trai hơn nửa thế kỷ đã đẽo 6.000 bậc thang cho người yêu xuống núi an toàn. Cụ bà 87 tuổi Từ Triều Thanh trong câu chuyện “6.000 bậc thang tình yêu” này sẽ được hợp táng với cụ ông Lưu Quốc Giang vào ngày 10-11, đúng theo di nguyện của hai cụ lúc sinh thời. Cụ đã qua đời ngày 30-10 vừa qua trong vòng tay của những người thân yêu. Một cuộc tình kết thúc ngọt ngào, nhưng câu chuyện từng lay động hàng triệu con tim này như vẫn còn mãi...



Một cô gái nghèo đến 40 tuổi mới gặp được tình yêu, nhưng người đàn ông một mực từ chối bởi mặc cảm tật nguyền và đang “gà trống nuôi con”. Cô gái vẫn bền bỉ với tình yêu của mình, nhưng phải 15 năm sau, người đàn ông kia mới bước qua mặc cảm nên nghĩa vợ chồng với người phụ nữ nay tóc đã nhuốm bạc… Đó là chuyện vợ chồng bác Nguyễn Trai và Nguyễn Thị Thương ở xã Hương Vinh, huyện Hương Trà, Thừa Thiên – Huế...



Hận thù giữa hai gia đình thôn nữ Nguyễn Thị Trinh và thanh niên Đoàn Văn Dễ ở tỉnh Long An khiến đôi tình nhân dắt nhau trốn đến gần biên giới để xây dựng tổ ấm. Ở quê nhà, họ hàng đàng gái tổ chức bắt cóc bà sui đòi con. Ở một góc Đồng Tháp Mười thuộc xã Tân Thành, huyện Tân Thạnh, tỉnh Long An, có một đôi vợ chồng trẻ cùng 2 đứa con nhỏ đang sống trong nghèo khó, nhưng rất hạnh phúc. Hận thù giữa 2 gia đình đã làm cho tổ ấm nhỏ này không được người lớn nhìn nhận, bảo bọc...



Thấy các bạn trăn trở chuyện hôn nhân và tình yêu, tôi chợt nhớ “Lấy nhau vì tình” của Vũ Trọng Phụng - một thời tình yêu là thứ xa xỉ, được lấy nhau vì tình thật sự là điều hạnh phúc quá sức tưởng tượng. Đôi nhân vật chính của truyện cũng đã có những buổi hẹn hò kín đáo, chừng mực, đoan trang. Đám cưới diễn ra trong khuôn vàng thước ngọc kết hợp cùng tình yêu đôi lứa. Tưởng như không còn gì để ao ước. Vậy mà cuối cùng, cô dâu đã phải nhảy sông tự tử bởi những rạn nứt chỉ sau ngày cưới vài hôm. Hạnh phúc tràn ngập giờ lại là điều không có thật...



Miệng mỉm cười, ông đã kể một câu chuyện tình yêu, giản dị thôi nhưng hàm ý sâu sắc: Có một chàng trai ở vùng California - Mỹ, rất đẹp trai, học giỏi, tốt nghiệp một trường đại học nổi tiếng, có nhiều bạn gái xinh đẹp. Chàng trai sống với mẹ, người mẹ biết trong các cô gái ngưỡng mộ con mình, có một cô gái không xinh nhất, cô không trắng, không cao lắm nhưng được chàng trai đặc biệt chú ý. Ngạc nhiên, người mẹ hỏi con trai: Vì sao con lại thích cô gái ấy, cô ta đâu có gì nổi bật? Cô ấy hiểu con - chàng trai trả lời đơn giản...


Tôi đã từng nghe rằng: ngày xưa có một cây đại thụ uy nghi, với cành lá xum xuê trải rộng ra hướng lên trời. Khi cây đang trong độ ra hoa, bướm ong đủ loại, đủ mầu, đủ kích cỡ, dập dìu quanh nó. Khi cây nở hoa và kết quả, chim chóc từ những mảnh đất xa xôi tới và hót trong nó. Các cành cây, như những bàn tay giang rộng, ban phúc lành cho tất cả những ai tới và ngồi dưới bóng của chúng...


Gần một năm sau ngày cưới, niềm vui của đôi vợ chồng trẻ Hà - Hòa được nhân lên bội phần khi đứa con đầu lòng của họ ra đời, một bé trai bụ bẫm, kháu khỉnh và đặc biệt là khuôn mặt đẹp trai rất giống với bố nó. Thế nhưng hai người vẫn còn bộn việc phải lo khi Hà vẫn thường xuyên đau ốm, Hòa thì lương ba cọc ba đồng, chỗ làm xa nhà...



Yêu nhau rồi ước hẹn qua thư, nhưng người lính thông tin bất ngờ trúng đạn, hi sinh trước ngày về phép để cưới. Hơn 40 năm qua, cô giáo trường làng Hoàng Thị Trinh vẫn mòn mỏi sống và chờ đợi cùng lời hẹn chưa thành. Nụ cười duyên dáng, đôi mắt cương nghị và thông minh, bà Hoàng Thị Trinh (67 tuổi) ở xã Nam Cát huyện Nam Đàn, Nghệ An kính cẩn thắp nén nhang lên bàn thờ liệt sĩ Hồ Đức Tín trước khi hồi tưởng lại chuyện tình yêu của hai người...



Con tôi bị tai nạn là một cái họa, nhưng tôi lại được hai cái phúc, một là cháu nó qua được, dù bây giờ vẫn chưa thể phục hồi, hai nữa là ông trời cho tôi một cô con dâu như trong mơ". Lúc này tôi mới biết, cô gái này lại là một câu chuyện kỳ lạ nữa.Nghe tin con trai bị tai nạn, chị đứng bần thần không khóc được thành tiếng. Một sự trùng hợp ngẫu nhiên, 9 tháng 10 ngày con trai chị, anh Nguyễn Phú Tài hôn mê cũng là những ngày người mẹ ấy như thêm một lần mang nặng, đẻ đau đứa con bé bỏng...

       Bookmark and Share           


 

 
  
 

Giáo dục phát triển | Công dân giáo dục | Thế giới trẻ | Văn minh đô thị | Tiếp thị xanh
VietnamMarcom Since 2001 Copyright © 2011. CauChuyen.VietnamMarcom - All rights reserved.